P & Y (7)
Khi tôi mở mắt thì máy bay sáng choang. Mọi người nói chuyện nhiều. Máy bay có đông người Việt định cư ở nước ngoài. Tôi và Yến được phòng tuyên huấn dặn dò cực kỳ hạn chế tiếp xúc với người Việt ở nước ngoài vì sợ bọn phản động chống phá nhà nước làm lệch lạc tư tưởng.
Yến dựa vai tôi ngủ say sưa. Theo bản đồ trên màn hình thì máy bay gần tới California. Ở đó thì tôi và Yến có thêm chuyến bay nữa mới tới nơi tập trung của lớp học tại thành phố Sioux Falls của tiểu bang South Dakota.
Tôi khá mệt mỏi đoạn đường dài hơi này và phải thêm một chuyến bay dài 4 lần hơn từ Hà Nội vào tp HCM nữa. Đầu óc tôi bưng bưng và còn buồn ngủ. Bây giờ đang là 11 giờ đêm bên Việt Nam. Tôi cảm thấy cô đơn và nhớ Phương hơn bao giờ hết.
Nhớ Phương và nhớ bờ môi Phương mềm mại mà mỗi lần hôn tôi hay đưa lưỡi liếm nhẹ và dùng môi tôi chập chập môi Phương. Lưỡi Phương thật ngọt ngào mà tôi say mê dùng lưỡi tôi quyện vào và đưa qua đưa lại vào miệng tôi.
Nhớ đôi vú Phương săn chắc mà tôi say mê nắn bóp không biết chán. Hai núm vú xinh xinh nhô cao mà tôi thích thú hít hà và mum mum bằng hai môi và rồi nút nút bằng miệng. Phương hay ôm đầu tôi vào ngực và xoa xoa tóc tôi. Phương hay rên rỉ nhẹ nhẹ khi tôi bú vú và mân mê vú Phương … Tôi nhớ quá.
Tôi nhớ chim Phương mà tôi thường hay hôn hít và rồi bú chim. Lưỡi tôi đưa vào chim Phương ngọ ngoậy cùng nước chim chảy ra ướt cả đám lông gần lỗ chim Phương. Hột le phía trên lỗ chim Phương lúc nào cũng nhô cao khi tôi kích thích và tôi say sưa nút nút hột lẹ và dùng lưỡi đánh nhẹ khi nhanh khi chậm làm Phương giãy giụa lên vì sướng.
Tôi nhớ Phương sục cu và bú liếm cu tôi cho đến khi tôi sướng và xuất tinh trong miệng Phương. Phương bú cu tôi thật tình và yêu mến làm tôi thương yêu Phương hơn bao giờ hết. Tôi nhớ đến đây thì con cu tôi cương cứng lên hơn bao giờ hết. Nó thèm được bàn tay Phương chăm sóc và miệng Phương bú liếm.
Loa trên máy bay thông báo máy bay chuẩn bị hạ độ cao. Yến thức dậy vội đi tiểu và tôi cũng vậy. Trở về ghế ngồi thì tiếp viên hàng không khám xét từng người có thắt dây an toàn và dựng ghế lên. Họ cần mẫn làm việc và không tỏ ra mệt mỏi. Trong lúc tôi thi quá mệt.
Yến nói: “Một lát xuống, làm thủ tục hải quan, mình chờ 2-3 giờ mới có chuyến bay khác.”
Tôi nói: “Sao em rành quá”.
Yến cười: “Phải học thuộc, không thì lạc trên đất Mỹ thì sao anh?”.
Tôi thì không để ý gì nhiều, ghi lịch trình và trình tự mọi thứ trên miếng giấy, tới đâu đọc tới đó.
Máy bay đáp. Chờ rất lâu mới ra khỏi máy bay vì hơn 400 người trong máy bay. Hải quan với hàng dài người. Nhân viên hải quan ít cười nhưng không lạnh lùng. Họ hỏi gì tôi trả lời đúng theo vậy. Chỉ có 5 câu hỏi họ cho đi qua. Lấy hành lý và xét hành lý.
Vật vã ngồi chờ và ngủ gật cho chuyến bay kế tiếp. Thèm cơm nhà bên Việt Nam. Tôi và Yến chẳng nói chuyện nhiều vì hay ngủ gật trước cổng máy bay cho chuyến kế tiếp.
Sắp sửa lên máy bay thì Yến mua cho tôi ly cà phê StarBucks. Tôi hoảng quá vì cà phê sao quá đắt đỏ tại phi trường. Ở Phú Yên tôi uống chỉ có 4000 đồng 1 ly quán vĩa hè, 10.000 một ly quán khá khá. Ở phi trường LAX này một ly hơn 2 đôla, khoảng 45 ngàn. Yến dám mua cho tôi uống khiến tôi sững sờ. Yến cười nói:
– Anh cần tỉnh trong lúc này vì bên này là ban ngày. Đến Sioux Falls thì đã chiều và đêm ráng ngủ. Máy bay sẽ quá cảnh ở thành phố Denver 1 giờ hơn và mình ăn trưa bên này nơi đó. Em có ít bánh lên máy bay ăn.
Tôi hỏi: – Sao em rành quá vậy?
Yến trả lời: – Lớp học mình có forum riêng mà. Anh không vào đọc kỹ trước sao?
Tôi nói: – Có, nhưng anh đâu thấy nói gì nhiều.
Yến nói: – Tại anh không hỏi gì nhiều. Em hỏi nhiều lắm. Có in ra nhiều thứ. Em tưởng anh và chị Phương nghiên cứu kỹ lắm rồi chớ.
Tôi chững hững thấy mình không theo dõi lớp học này mọi người đã lên forum bàn nhau với sự hướng dẫn và giúp đỡ của thầy cô. Tôi vội chống chế: “Có em vợ đi theo anh đỡ lo”.
Yến nheo mắt nhìn tôi cười trong trẻo.
Cà phê của Mỹ hơi loãng và nhiều nước. Yến uống 1 phần trước và tôi cố gắng uống cho hết và thấy tỉnh nhiều.
Chuyến bay từ LAX tới Denver bằng máy bay nhỏ hơn. Suốt 3 giờ bay họ chỉ phát cho bịch kẹo đậu phụng nhỏ và 2 ly nước. Tôi và Yến tỉnh táo suốt chuyến đi vì cà phê.
Suốt dọc chuyến bay thì Yến đem ra mọi giấy in ấn. Qua đó tôi biết nơi đến tại Sioux Falls là khách sạn Super 8. Mọi du học sinh tập trung tại đó và 1 khách sạn khác gần đó. Khách sạn rất gần trung tâm mua sắm là Empire Mall.
Tôi ngạc nhiên và học biết được nhiều thứ từ Yến. Thật không ngờ Yến đã nghiên cứu chuyến đi rất kỹ và chi li.
Tôi hỏi: “Em có chương trình cho ngày hôm nay?”
Yến trả lời: “Dĩ nhiên anh rễ của em ạ. Anh vô tư quá đi. Không ai hướng dẫn cho mình khi đến Mỹ ngoại trừ mình hỏi và tìm hiểu. Hỏi thì người ta tham gia trả lời. Khi tới Sioux Falls thì mới có người giúp một chút thôi.” Yến cười khúc khích và nheo mắt tôi.
Tôi cảm thấy chẳng có chuẩn bị kỹ cho chuyến đi. Tôi không biết phải làm gì cho hôm nay. Tôi nghĩ đơn giản đến có người hướng dẫn và giúp cho mình. Tôi thiệt là tệ.
Yến nói thêm: “Đi như du học như vậy ngoài chuyện học ra mình còn học thêm nhiều thứ khác. Anh tưởng anh học giỏi là xong hả. Anh còn phải biết giao tiếp, tiếp cần, tìm kiếm, học hỏi, v.v.”
Tôi phục đứa em vợ tương lai của tôi.
Yến đột ngột nói: “Chị Phương lo lắng khi anh đến đây anh quen ai khác và rồi quên chị”.
Tôi bất ngờ và tức tối: “Anh đi học. Đi đến nơi xa lạ này anh làm sao quen ai khác. Ở Vĩnh Yên có nhiêu cô xung quanh anh chưa có ý tưởng khác ngoài chị của em.”
Yến nói: “Biết đâu gặp cô gái Mỹ da trắng, mắt xanh, tóc vàng đẹp mê hồn và anh yêu và anh ở lại Mỹ luôn”.
Tôi hỏi: “Chị em nói với em như thế hay em “tư tưởng” anh?”
Yến nói: “Em với chị Phương bàn nhau mọi hoàn cảnh có thể xảy ra với anh.”
Tôi nói: “Em yên tâm, anh luôn chung thủy với chị Phương vì anh yêu chị Phương”.
Yến nói: “Ví dụ anh thích cô nào đó, chỉ thích thôi, gần gủi với cô đó, thì anh đừng quên chị Phương. Xứ Mỹ này nghe nói ghê lắm đó. Có nhiều cô thích anh nào thì sống với anh đó dù không yêu. Cho nên khi cưới nhau thì các cô đã sống với nhiều người tình trước rồi.”
Tôi nói: “Mình đi du học ngắn hạn. Không có chuyện gì xảy ra hết. Anh tin anh, không có mảy may gì. Anh yêu chị Phương”.
Yến nói: “Chị Phương nói với em chị quan niệm anh có ra ngoài “ăn phở” thì ráng giữ gìn miễn sao thương yêu chị Phương hết mực. Có “say nắng” thì phải biết tự chữa cho hết “say nắng” và đừng để bị bịnh”.
Tôi nói: “Anh khẳng định anh đi học đàng hoàng, không có gì xảy ra.”.
Yến nói: “Nếu có xảy ra thì anh giữ trái tim anh cho chị Phương, còn mọi chuyện khác thì xem như “ăn phở” hoặc “chỉ là vui”. Hạnh phúc với chị Phương anh phải giữ trọn vẹn.”
Phương thật là đáo để: nhờ Yến “tư tưởng” tôi.
Tự dưng tôi nhớ Phương da diết và nước mắt lưng tròng. Tôi quay mặt đi không cho Yến nhìn thấy. Yến khẽ dúi vào tay tôi chiếc khăn giấy để lau nước mắt.
Tôi yêu Phương quá, nhớ Phương quá.
Máy bay đáp xuống Denver và phải chuyển sang máy bay khác. Do chờ hơn 1 giờ nên tôi và Yến tìm đồ ăn trưa cho dù giờ địa phương là 2 giờ trưa. Tốn hết 12 đôla cho 1 phần ăn và tôi và Yến chia nhau ăn cho cầm lòng. Thức ăn hơi lạ và mau ngán.
Máy bay từ Denver đến Sioux Falls quá nhỏ và bay sốc. Tôi và Yến khá mệt.
Đến Sioux Falls thì có người đón. Phi cảng quá nhỏ. Trời không lạnh như tôi tưởng.
Người đón dặn dò gì gì đó với Yến nhiều hơn là tôi. Tôi hỏi có phải giáo viên không. Anh ta nói là sinh viên tình nguyện giúp đỡ. Anh ta chắc ít tuổi hơn tôi tí tẹo.
Đường xá sạch sẽ nhưng không tráng lệ. Xe cộ chạy ngay ngắn và trật tự. Không thấy xe gắn máy nhưng thấy lác đác có người đi xe đạp. Nhà cửa có vẻ cũ kỹ và không nhà nào hoành tráng và đẹp như các biệt thự của các ông cán bộ như ở Vĩnh Yên. Xe cũng vậy, xoàng xoàng nhiều chứ không sang và bóng lộn như xe của các ông cán bộ.
Anh ta lái xe chở tôi đến khách sạn và dặn là sáng mai anh ta đến đón để tập trung vào lớp. Khách sạn đã đăng ký trước nên chỉ cần nói tên là người ta giao chìa khoá.
Tôi thì chỉ muốn ngủ cho dù giờ địa phương chỉ mới 6 giờ chiều và trời còn rất sáng (do ngày dài đêm ngắn ở gần Cực Bắc hơn là Việt Nam). Anh ta cứ dặn dò nhiều thứ cho tôi và Yến. Tôi nghe chữ được chữ mất nhưng Yến có vẻ rất rành khi trao đổi với anh ta.
——————-
Tất cả các chương:
P & Y (1)
P & Y (2)
P & Y (3)
P & Y (4)
P & Y (5)
P & Y (6)
P & Y (7)
P & Y (8)
P & Y (9)